Friday, December 19, 2008

Mấy vần thơ




Tổ quốc sẽ ra sao ?

Mấy vần thơ

Trần Khải Thanh Thuỷ

Tổ Quốc sẽ ra sao ?

Trong cơn đau đem chôn kiếm xuống bùn
Lụy quân thù để ngai vàng độc chiếm
Dìm dân tộc trong hoạn nạn, khổ đau, giữa làn sinh tử
Ngược lòng dân trong hội nhập toàn cầu

Lắng lòng mình dân nghe thời đại gọi
Hỏi làm sao có thể cúi đầu ?
(Chỉ be be như một lũ cừu
Khi sói đảng dồn tận chân nhà đá)

Cả dân tộc bay theo đường bay lạc
Đường của đói nghèo, đường của nhũng tham
Nỗi đau ấy mờ vầng dương Tổ quốc
Cả tương lai đất nước mịt mù

Các vua Hùng đã dày công dựng nước
Là cháu con dân đâu nỡ quên ơn
Lời “bác” dạy găm tim dân buốt nhói
Cháy cả dãy Trường Sơn cũng đốt
Khơi lửa chiến tranh đến người lính cuối cùng

“Không chịu mất nước, không chịu làm nô lệ”
Chỉ bán đất, dâng biển cho Tàu
Đem gái trai làm nô lệ xứ người
Nuôi một lũ mọt dân khát máu

Ơi tổ quốc đau lòng cơn đoạn tuyệt
Bao chia ly cách trở ở hai miền
Người chia ly, biển đảo cũng chia ly
Cả đất liền đâu còn liền được nữa?

Răng đã cắn vào môi bầm dập máu
Mà môi ơi? Sao có thể ngậm cười
Sao quay lại đánh, bắt sinh viên
Dựng bia nhục giữa lòng dân tộc

Tổ quốc có nghìn thu bền vững mãi
Vào tay đảng rồi …Tổ quốc ra sao ?


Trần Khải Thanh Thuỷ

*
* *

Nói với Lê thị Công Nhân

Giữa một ngày vui chị chẳng dám vui
Vì chị biết em đang tù tội
Chị giận dữ vô cùng quân lang sói
Bẻ nhị, cành, vặt nát cánh hoa

Em hướng học viên về phía mặt trời
Để tìm lấy tự do và ánh sáng
Chúng sợ hãi trước ngai vàng mục ruỗng
Giam em vào trong bóng tối trại giam

Lê thị Công Nhân
Em bị bắt rồi
Nhưng sẽ hồi sinh dưới nhiều tên tuổi khác
Những em bé Việt Nam sinh giữa ngày này
Sẽ mang tâm hồn quả cảm của em

Ra khỏi tù chị muốn đến thăm em
Mà độc tài ác hơn nghìn chó sói
Cả bạn bè người thân chúng cấm
Càng thương mẹ lặn lội đường xa

Cả dân tộc đang hướng về em
Hãy kiên trung sống giữa lao tù
Rồi nhất định sẽ đến ngày chiến thắng
Độc lập tự do thay thế độc tài.


Trần Khải Thanh Thuỷ

(Trích Ý Kiến Blog, bài “Tổ Quốc Sẽ Ra Sao” của TKTT, April 6, 2008)