Sunday, November 4, 2007
ĐỜI MÌNH
ĐỜI MÌNH
Trần Khải Thanh Thuỷ
Đời mình tuổi 45
Nếm trải bao khổ nạn
Mọc chùm gai trên đá
Gian nan đâu lụi cằn
Gai trên đá gai cào
Vào sắc màu cuộc sống
Đảng bên cạnh dắt chăm
Lời hay thì Đảng cấm
Sắc màu chẳng chịu vơi
Bên chùm gai cứng dại
Cho đời ta tồn tại
Chút hương thầm riêng ta
Người vậy, văn cũng vậy
Biết làm sao tuổi này
Đau thương chùm rễ cứng
Xuyên đất cằn thành cây
Cây nẩy chồi ngợi ca
Bao sắc màu tranh đấu
Chúng đừng hòng dồn ta
Trong ngõ cụt sự sống
Viết nhanh lên, ta vượt …
Lũ chó rình rập ta
Đạp tháng ngày mà viết
Nỗi sợ phải vượt qua
Chúng dõi theo từng bước
Chúng bám theo từng ngày
Bao bản thảo cướp lấy
Trình quan thầy lập công
Khắc lấy chữ, lấy lời
Truyền nhanh qua mọi nẻo
Lửa cháy tận chân rồi
Nặng lòng ta viết tiếp
Nhà đá hiện trong tim
Thân ta dù tù tội
Chó săn chuyên rình đợi
Mặc, thơ ta cất lời
Đảng tiếm quyền hại dân
Ta cần chi kiêng nể
Viết bao nhiêu cho xuể
Tội Đảng 75 năm
Bạn bè chưa hiểu thấu
Đâu cần chi nặng nề
Xin mở lòng trời bể
Cầm lòng đợi ngày sau
26-11- 2005
(Sinh nhật lần thứ 45)
TKTT