Monday, March 17, 2008

Mở mắt và nhỏ lệ



Mở mắt và nhỏ lệ

Trần Khải Thanh Thủy

Tôi mở mắt nghe tim mình nhỏ lệ
Bốn nghìn năm bưng bít mọi bề
(Đất nước tôi nào có nhiều đâu
Tài nguyên ít, thiên nhiên cằn cỗi)

Thề đốt cả dãy Trường Sơn bát ngát
Mất mát thương vong người lính cuối cùng
Đập phá tan hoang cầu cống mọi vùng
(Cốt giữ được ngai vàng quyền lực)

Thành phố nhỏ như cúc gài ngang ngực
Bỗng hoá thành bia đỡ đạn bom
(Mỹ có giỏi cứ leo thang triệt ngóm
Đảng ta đâu nhụt chí đấu tranh)

Màu xanh lá, màu xanh rừng cháy rụi
(Giải phóng rồi xây lại tương lai
Cả triệu người lớn, bé, gái, trai
Ti vi chạy đầy đường như mắc cửi)

Kháng chiến tiêu thổ - hồi sinh lại
Đàng hoàng hơn, to đẹp gấp hai :
(Vượt mặt Pháp, Nga, Anh, Trung Quốc
Đất nước tiên rồng vỗ cánh bay)

...Ơi rừng xanh ta đã về đây
Bày cháu con của Thạch Sanh thời đại
(Lim, sến, táu, vàng tâm ... tất thảy
Vào tay ta, ắt khó đường ra)

Như dân công tải gạo ra mặt trận
Gỗ lớn, gỗ to náo nức ... lên đường
(Người và gỗ cùng đua tranh xuất khẩu
Bán thân nuôi một lũ ... mọt dân)

Đảng của ta Mác Lê Nin ảo tưởng
Bốn nghìn năm ta lại là ta
Từ trong bọc trứng sinh ra
Ung thư, thối ruỗng ... đẻ ra cường quyền

Tàn phá cả côn trùng, nguồn, cội
Gian ác hơn cả lũ giặc Minh
(Ức trai ơi, Người kể tội quân cướp nước
Bằng làm sao quân cộng sản đương thời)

Bao ao hồ thẳng tay san lấp
(Xây dựng thủ đô to đẹp đàng hoàng)
Vi la lớn, xe von ga láng bóng
Mùa mưa về - bầy trẻ nít ... lội sông


Mảnh đất này xưa gọi đất cha ông
Công hữu hoá để dễ bề trục lợi
Thác Bản Dốc, ải Nam Quan dâng hiến
Phi Khanh ơi lệ chảy thành dòng

Tôi mở mắt nghe tim mình nhỏ lệ.


Trần Khải Thanh Thủy

(Trích tập “Mở mắt và Nhỏ lệ”, Việt Nam 1989 – 2005, của TKTT)