Friday, December 28, 2007

Mấy lời khóc với non sông


Mấy lời khóc với non sông

Trần Khải Thanh Thủy

Non sông ơi hỡi non sông
Làm sao cơ sự ra nông nỗi này ?
Nam Quan, Bản Giốc từ đây
Ngậm ngùi về với quan thầy... Trung Hoa

Trăm quan có mắt như loà
Để cho Trung Quốc nhập nhoà trắng đen
53/47... đớn hèn
(Anh hùng, kiệt xuất, Điện Biên…đâu còn ?)
Niềm tin dân đã cạn mòn
Tiên, Rồng - dòng dõi, cội nguồn... tiêu tan
Việt Nam nhục, lòng dân than :
"Cộng sản ngu dốt hơn thằng thực dân"

62/38 rành rành
Sao đành khoét mắt, đâm ngang hông mình?
Còn đâu quang cảnh thái bình
Non sông, Tổ quốc- dáng hình...thương đau

Ngàn năm ôm một mối sầu
Hận thằng bán nước đứng đầu Đảng ta
Hết Sáu búa, lại anh Ba
Cộng thêm một lũ ác tà : Phiêu ,Lương...

Mấy lời khóc với non sông
Mấy lời thuật lại ghi công, tạc lòng :
Còn chưa xuống đất chưa xong
Còn nghe theo Đảng, quyết không... còn mình


Trần Khải Thanh Thủy
-----------------------------------------------------------
- Mục Nam Quan, thác Bản Giốc:
- Tỷ lệ mà đảng cộng sản ký để dâng đất và nước cho quan thầy trung Hoa thay cho tỷ lệ Thực dân Pháp thay mặt triều đình nhà Nguyễn ký trước đó là: 68:32.
-Mục nam quan vốn có tên là Ải nam quan, năm 1963, nhân đoàn của chính phủ Việt Nam sang thăm Trung Quốc, chủ tịch Mao trạch Đông đề nghị đổi từ "Ải" sang "Mục" tức là con mắt để hai nước nhìn sang nhau, nhằm thắt chặt tình hữu nghị. Nay, mắt đã bị khoét, dâng quan thầy trở thành mù loà, còn phần đảo Hoàng Sa cũng bị ký chui để giao bán cho quan thầy... Báo chí nước ngoài bình luận: Mất Hoàng sa, là mất một vị trí chiến lược quan trọng. Trung Quốc có thể đổ bộ bằng đường biển, đánh chiếm Việt Nam bất kể khi nào, như con dao thọc sâu vào mạng sườn Việt Nam, bắt Việt Nam phải phục tùng vô điều kiện.
-Tên lóng của Lê Đức Thọ và Lê Duẩn
-Tức: Lê khả Phiêu, Lê Đức Anh
------------------


Đất nước tôi

Trần Khải Thanh Thủy

Bao người lính trở về, chiếc ba lô bạc màu ba cuộc chiến
Bao nhiêu người nằm lại chốn rừng xanh
Ngọn lửa lân tinh lơ lửng cánh đồng
Xương mục rữa hàng chục năm ...đất trắng

Ôi đất nước tôi máu xương đã đổ
Ai đếm đủ khăn tang, ai đong máu chiến hào
Con chào đời không biết rõ mặt cha
Mẹ khóc con đứa này rồi đứa khác

Đất nước tôi bốn ngàn năm dựng nước
Mẹ Âu Cơ bọc trứng nở trăm con
Chiến tranh liên miên đau khổ chất chồng
Bão lửa suốt bốn ngàn năm không dứt
Bom khói tan rồi còn lại mình mẹ thôi

Đất nước tôi, đất nước tôi
Trai làng ngã suốt dọc đường chiến trận
Giặc Ân vào còn cậu Gióng con con
Đói ăn ba năm không biết nói biết cười
Nhờ cơm cà vươn vai thành phù đổng
Nhổ luỹ tre đánh giặc trăm miền
Giặc tan tác bỏ làng đi biệt xứ
Lạy mẹ già, trốn cơn đói triền miên

Đất nước tôi bốn ngàn năm nghèo đói
Bốn ngàn năm ao ước được ăn no
Lịch sử sản sinh Thạch Sanh huyền thoại
Đóng khố cởi trần rừng rú nương thân
Tiếng đàn tịch tang trách than thân phận
và ước mơ cơm hết lại đầy (!)

Đất nước tôi! đất nước tôi! có thế thôi...
Lịch sử truyền hai bà đánh giặc
Vú bánh dày lê khắp dải non sông
Cả chục triệu cháu con ngậm đôi bầu vú đói
Kiệt quệ xác xơ suy dinh dưỡng bao đời

Đất nước tôi, bốn ngàn năm khó nhọc
Bốn ngàn năm lầm lỡ dại khờ
Tiền bạc tài nguyên thiên nhiên quý giá
Đế Quốc thực dân vơ vét bạo tàn
Cộng thêm bao nhiêu điều không tưởng
Cuồng tín tối tăm, tàn phá kiệt cùng

Đất nước tôi trang lịch sử oai hùng
Kẻ cuối cùng trong các cuộc đua tranh
(Từ Nhật, Anh, Liên Xô, Pháp, Mỹ)
Hành trang nghèo ít ỏi đơn sơ
Chỉ ngọn cờ định hướng giương cao


*

Đất nước tôi lật trang đời mới
Súng đạn ngừng bao nghịch lý nảy sinh
Xưa đổ máu vì quê hương đất nước
Nay làm giàu trên xương máu nhân dân
Hối lộ tham ô đục khoét hoành hành

Dân cầu viện bên ngoài cứu vớt
Cửa mở toang Tư Bản ùa tràn
Đất này lắm mẹ nhiều cha
Gây bè kéo cánh tạo đà lấn dân

Khâu sản xuất bao năm ứ trệ
Đồng vốn không nợ lãi tăng kỳ
Khả năng kinh nghiệm trơ lì
Xí nghiệp thua lỗ công ty đói dài

Thuế sản xuất các ngành tăng mãi
Hàng ngoại về thừa thãi bon chen
Bắt tay buôn lậu đã quen
Vừa mua chỗ đứng nặng thêm hơi đồng
Bao nhiêu ngân sách chất chồng
Trung ương trút gánh địa phương võ vàng
Đói ăn vụng túng làm càn
Hàng trăm thứ thuế đè dân khốn cùng

Mỗi vùng đất biến thành vương quốc
Khu tự trị quản lý dân sinh
Ngàn vạn cuộc sống điêu linh
Xã thôn đầy bóng tuần đinh cường hào

Kẻ giàu có nhảy vào thuế vụ
Ngành công an tài chính, giao thông
Chung tay thụt két quỹ công
Hải quan cùng với gian thương một bày

Hàng rào chắn công đường pháp luật
Nén bạc đâm rách toạc phơi bày
Dân đen phạm pháp tù đày
Buôn lậu trốn thuế nhét đầy túi tham

Vận nước nghèo lòng dân chán nản
Bốn ngàn năm đạo đức suy đồi
Ước sao vật đổi sao rời
Dân nghèo hết khổ cuộc đời sang trang

Đất nước tôi
Đất nước tôi
Nỗi trái ngang...


Trần Khải Thanh Thủy
1-1997

(Trích tập “Mở mắt và Nhỏ lệ, Việt Nam 1989 – 2005” của Trần Khải Thanh Thuỷ)